Bạn thân mến!
Trong những chặng đường đã đi qua của cuộc đời mình, có bao giờ ta đã dám hi sinh, dám cho đi một cách vô vụ lợi, không tính toán hay suy nghĩ thiệt hơn với người khác. Bài phúc âm của ngày Chúa Nhật Tuần XXVII Mùa Thường Niên - Năm C đã giúp tôi suy ngẫm và nhìn nhận lại về sự cho đi của chính bản thân mình. Mời bạn hãy cùng chia sẻ với tôi:
Lời Chúa:
Lc 17,5-10
5 Khi ấy, các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con." 6 Chúa đáp: "Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ' Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc ', nó cũng sẽ vâng lời anh em.
7 "Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó : 'Mau vào ăn cơm đi', 8 chứ không bảo : 'Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !' ? 9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? 10 Đối với anh em cũng vậy : khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi."
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho mỗi người trong chúng con biết tự xem mình là một người phục vụ hữu ích cho tha nhân, cho anh chị em và nhất là trong một tập thể mà chúng con đang sống và chia sẻ với nhau. Để qua đó mọi công việc chúng con làm đều có thể hoàn thành tốt đẹp chính nhờ vào sự vững tin vào Chúa và sự cầu bàu của Đức Mẹ Mân Côi. Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho tất cả chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét