Người Mẹ Bồng Con
Một buổi trưa hè nóng bức. Những người hành khách trên chuyến xe đò lặng lẽ nhìn con đường độc điệu. Cái nắng chói chang và cuộc sống buồn tẻ như giam hãm mọi người trong một thứ thinh lặng nặng nề.
Nhưng ở một trạm dừng nào đó, mọi người bỗng ra khỏi sự thinh lặng của mình để đưa mắt nhìn về một người thiếu phụ trẻ vừa mới bước lên xe. Chuyến xe từ từ chuyển bánh trở lại. Người thiếu phụ bắt đầu cười và đùa giỡn với đứa con thơ dại chị đang bế trên tay. Cử chỉ của người thiếu phụ, tiếng cười hồn nhiên của đứa bé đã thu hút sự chú ý của mọi hành khách. Trong phút chốc một ngọn gió mát của hiếu kỳ của liên đới, của tham dự và của chính sức sống đã đem lại một bầu khí tươi mát cho mọi người. Mọi người như bừng tỉnh từ nỗi thinh lặng của oi bức, của ngái ngủ. Nơi đây, người ta nghe có tiếng người bắt đầu nói chuyện. Nơi kia có tiếng người cười. Sự đối thoại như một dòng điện chạy xuyên qua mọi người. Giờ thì chuyến đi không còn là một cuộc độc hành buồn tẻ nữa.
( Nguồn: Lẽ sống)
Người mẹ trong câu chuyện trên chính là hiện thân của người mẹ Giáo Hội, của Thiên Chúa tình yêu. Và đứa bé đó chính là chúng ta, những con chiên trong lòng Giáo Hội.
Thiên Chúa muốn chúng ta trở nên trẻ thơ không phải là vì trẻ thơ là ngây thơ vô tội mà là vì trẻ thơ cần được sự dìu dắt, chở che và dạy bảo của người lớn. Qua đó có thể thấy được Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta biết dường nào. Ngài luôn sẵn hi sinh mạng sống để cứu chuộc chúng ta khỏi sa lầy tội lội. Vì thế mỗi người trong chúng ta hãy biết sám hối bản thân mình để có được một tâm hồn trẻ thơ.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho con biết tin cậy vào Chúa mà tránh xa tội lỗi, để tâm con được trổ nên thơ bé và được Chúa yêu thương. Amen!
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho con biết tin cậy vào Chúa mà tránh xa tội lỗi, để tâm con được trổ nên thơ bé và được Chúa yêu thương. Amen!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét