Là người Kitô hữu, tất cả chúng ta đều khao khát muốn nhìn thấy dung nhan Thiên Chúa. Nhưng những của cải vật chất, lo toan, vướng bận trong đời sống đã khiến ta không nhìn thấy được Người. Hôm nay tôi đã đọc được một câu chuyện rất hay và nó đã làm tôi nhớ đến một câu Lời Chúa, mời bạn chia sẻ cùng tôi:
Cái Tách Thân Thương
"Có một vị ẩn sĩ nọ được nhìn thấy Chúa, nhưng không bao giờ đạt được ước nguyện. Vẫn còn một cái gì vướng mắc trong cái nhìn khiến ông không thể nào nhìn thấy Chúa được. Càng cố gắng đọc kinh cầu nguyện bao nhiêu, càng ăn chay hãm mình bao nhiêu, ông càng thất vọng bấy nhiêu. Ông vẫn không hiểu đâu là chướng ngại khiến ông không thể trông thấy Chúa được.
Thế rồi, một buổi sáng nọ, khi vừa ra khỏi giường, ông bỗng reo hò sung sướng, thì ra ông đã tìm ra lý do. Ðó là một cái tách uống nước nhỏ, nhưng rất đẹp mà gia đình đã tặng cho ông. Ðây là kỉ niệm duy nhất của gia đình mà ông cố gắng gìn giữ như một báu vật. Và dĩ nhiên, đây cũng là của cải trần thế duy nhất mà ông còn bám víu vào.
Không một chút do dự luyến tiếc, vị ẩn sĩ cầm lấy chiếc tách thân yêu ném xuống nền nhà: Từng mảnh vụn vỡ ra, từng luyến tiếc tan vỡ...
Vị ẩn sĩ ngước nhìn lên, và sáng hôm sau ông đã nhìn thấy Chúa".
(Nguồn: Lẽ sống)
Vị ẩn sĩ trong câu chuyện trên đã nhìn thấy Chúa khi ông ta từ bỏ đi những luyến tiếc, vướng bận trong đời thường. Chúng ta hãy cùng làm theo ông để được nhìn thấy Chúa, để thể hiện tình yêu mến của mình đối với Người một cách trọn vẹn nhất, cũng giống như câu Lời Chúa này vậy:
"Thầy biết con mến thầy" (Ga 21,17)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho con biết làm những việc làm tốt cho tha nhân để thể hiện tình yêu mến Chúa hơn là những lời nói trên môi miệng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét