Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Một tâm hồn nhỏ bé


Cuộc sống sẽ đơn giản và có tình người hơn khi tất cả chúng ta đều biết từ bỏ cái tôi của mình, từ bỏ những hẹp hồi ích kỉ, những ghen tuông, ganh tị thái hóa. Và để làm được những điều đó chúng ta hãy sống với một tâm hồn trẻ thơ, một tâm hồn đơn sơ nhỏ bé:



"Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Ai không chống nghịch các con, tức là thuận với các con." (Lc 9,48.50)
Câu chuyện minh họa:
Ai Hơn Ai?

Trong một khu vườn tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng, hoa Hướng Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười Giờ.
Một ngày kia, có người đến nhìn ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra đo chiều cao, chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.
Ý thức về chiều cao và độ lớn của mình, hoa Hướng Dương càng vươn cổ lên cao và nói: "Trong khắp khu vườn, không hoa nào lớn mạnh như chúng tôi". Nghe nói thế, hoa Hồng lên tiếng: "Nhưng không hoa nào đẹp và tỏa hương thơm ngát như chúng tôi". Không chịu thua ai, hoa Vạn Thọ góp lời: "Hai người nói thế nghe sao phải, to lớn và thơm tho nào có ý nghĩa gì. Hai người làm gì có được nhiều bông hoa như chúng tôi".
Nghe những loại hoa trên tranh luận, các loại hoa Cúc, hoa Móng Tay và hoa Mười Giờ cảm thấy tủi phận. Hoa Móng Tay tìm lời an ủi hoa Mười Giờ: "Bọn mình không đẹp, không thơm, nhưng được cái là dễ trồng nên được nhiều người ưa thích".
Sau đó, khu vườn trở lại yên lặng trong khoảnh khắc. Nhưng hoa Cúc phá tan sự im lặng nặng nề với những phát biểu sau đây: "Sao các anh, các chị lại có thể suy nghĩ thế? Bởi đâu các anh các chị lại tranh nhau về chiều cao, về độ lớn, về vẻ đẹp, về hương thơm. Anh chị quên rằng: Dù lớn hay nhỏ, dù mạnh hay yếu, dù đỏ hay vàng, mọi bông hoa đều nhận lãnh hình hài, vẻ đẹp và hương thơm từ bàn tay của Ðấng Tạo Hóa và dưới mắt Người chúng ta đều như sau. Mỗi chúng ta đều được Người ban cho đồng đều ánh sáng và hơi ấm của mặt trời. Mỗi bông hoa đều được Người cho mưa rơi xuống gốc và sương sa trên mình như nhau. Ðó là Mầu Nhiệm của lòng quảng đại và khoan nhân của Thiên Chúa".

( Nguồn: Lẽ sống)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin hãy thánh hóa tâm hồn chúng con trở nên đơn sơ, nhỏ bé để chúng con ngày càng được giống Chúa và hoàn thiện mình hơn. Amen!

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Phó thác!




Trong cuộc sống, có những lúc ta quá lo toan cho nhiều thứ ở thực tại. Và rồi đến một lúc nào đó, nhìn lại những gì mình đang có ta mới nhận ra rằng đó chỉ là những thứ hư vô, giả tạo. Hôm nay, tôi muốn mời bạn cũng suy ngẫm về những giá trị thực sự của cuộc sống bằng cách tuyên xưng và đặt trọn niềm tin của mình vào Thiên Chúa.

Câu chuyện minh họa:
Tôi Xin Chấp Nhận

Tại một bệnh viện trong thành phố Hiroshima bên Nhật Bản, một người đàn bà bị phóng xạ nguyên tử từ 30 năm qua đang lên cơn hấp hối.
Bác sĩ chữa trị cho biết bà chỉ còn nhiều lắm là một hay vài giờ nữa là cùng. Theo thói quen tại Nhật Bản, người ta thông báo để người sắp chết cho biết ý muốn trong những giây phút cuối cùng.
Bác sĩ vào phòng bệnh nhân và nói nhỏ với bà: "Akiramé".
Người đàn bà ngước nhìn vị bác sĩ và dùng ngón tay trỏ viết vào trong lòng bàn trái của bà câu: "Akiramé", nghĩa là "Tôi xin chấp nhận".
Với tất cả bình thản, người đàn bà đã biến những giờ phút hãi hùng nhất trong cuộc sống thành một biến cố tự nhiên và thanh thản.
Cuộc sống của chúng ta dường như được cấu tạo bằng nhiều vị khác nhau: đắng cay, chua xót, ngọt bùi... Gia vị là một điều cần thiết cho thức ăn. Người không thích cay đắng thì sẽ xem trái ớt, hạt tiêu là kẻ thù của khẩu vị. Người thích cay đắng thì lại tìm ra mùi vị thơm ngon của nó.
Hoa nào cũng có mật đắng. Nhưng loài ong khéo léo để chỉ hút mật ngọt.
Thiên Chúa ban cho chúng ta một cuộc sống với muôn màu sắc và hương vị khác nhau. Chúng ta phải là loài ong đi tìm mật ngọt trong vườn hoa cuộc sống ấy. Nếu chỉ nhìn thấy mật đắng, chúng ta sẽ bỏ cuộc đầu hàng trong chán nản. Nếu biết biến báo, chúng ta có thể tìm được mật ngọt và biến những đắng cay chua xót thành mật ngọt và hương thơm.
(Nguồn: Lẽ sống)

Tâm hồn người phụ nữ trong câu chuyện trên cảm thấy thanh thản và bình an khi bà tin kính và nhận ra được sự trao ban của Thiên Chúa dù trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời mình. Lúc đó bà đã xác tín một cách mạnh mẽ vào Thiên Chúa vì bà biết rõ Ngài là ai? Là người ban lại sự sống đời đời:


“Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? (Lc 9, 20a)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa! Xin Chúa luôn nâng đỡ, phù trợ con trên mọi bước đường. Amen!


Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Chúa chữa lành




Thiên Chúa luôn yêu thương tất cả mọi người không loại trừ một ai, Ngài hằng quan tâm săn sóc mọi loài thụ tạo và nhất là những con chiên của Ngài. Những con chiên bị bệnh cả về thể xác lẫn tâm hồn. Ước gì tất cả mọi người trong chúng ta đều cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của Thiên Chúa mà vững tin tuyệt đối vào Ngài.
Lời Chúa:
"Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân." (Lc 9,2)


Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Xin chữa bệnh tâm hồn con, cho con nên sạch trong qua việc lãnh nhận Mình máu Thánh của Ngài. Amen!


Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Ánh sáng và bóng tối

Ngay trong đời sống tâm linh của người Kitô hữu ít nhiều gì chúng ta cũng được ánh sáng Tin Mừng của Thiên Chúa chiếu rọi, từ đó ta biết sống chan hòa, yêu thương tha nhân không chỉ qua cái nhìn của đôi mắt bình thường mà là cảm nhận từ trái tím để sống mẫu mực hơn trong ơn gọi làm con cái Chúa. Mời bạn cùng suy gẫm về 1 câu chuyện và câu Lời Chúa sau đây:

Người Lính Mù

Tại nhà ga Verona, bên Italia năm 1945, dân chúng đang chờ đợi các binh sĩ trở về từ các trại tập trung của Ðức Quốc Xã. Sự xuất hiện của chuyến xe lửa đã khơi dậy những tiếng reo vui tưởng chừng như không bao giờ dứt.
Từ trên xe lửa những tấm thân tiều tụy bắt đầu bước xuống sân ga giữa tiếng cười pha lẫn tiếng khóc của người thân. Cuối cùng, một người lính trẻ mò mẫm bước đi từng bước. Anh từ từ tiến về một người đàn bà già yếu và chỉ đủ sức để thốt lên tiếng "Mẹ". Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau... Người mẹ già xót xa: "Làm sao một người mù như con lại có thể tìm đến với mẹ?" Người lính mù ấy đáp: "Thưa mẹ, con không nhìn thấy mẹ bằng đôi mắt, nhưng trái tim con đã hướng dẫn con".
Người ta không chỉ thấy bằng đôi mắt, nhưng còn bằng chính tâm hồn của mình. Người ta không chỉ hiểu biết bằng lý trí, nhưng còn bằng cả con tim của mình nữa.
Chúng ta không những hiểu được thế giới và con người bằng trí khôn của mình, nhưng còn bằng chính Ðức Tin nữa. Với ánh sáng Ðức Tin, chúng ta đi vào mầu nhiệm của sự vật bằng chính sự hiểu biết của Thiên Chúa. Hãy để cho ánh sáng của Thiên Chúa hướng dẫn chúng ta. Hãy nhìn vào con người và thế giới bằng chính cái nhìn của Thiên Chúa.
(Nguồn: Lẽ sống)
"Chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết." (Lc 8,17)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin chiếu rọi ánh sáng vinh quang của Ngài trên con, giúp con sống một cuộc sống tốt đời đẹp đạo mà đẩy lùi đi bóng tối của sự xấu xa, ích kỉ trong con. Amen,

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Nghe Tiếng Gọi Mời



Bạn thân mến!
Trong đời sống thực tại đã biết bao lần ta vấp phải sai lầm, lỗi phạm đến những người xung quanh mình. Và Thiên Chúa biết tất cả những điều đó, nhưng không vì thế mà Ngài bỏ rơi ta. Ngược lại Ngài luôn hằng nâng đỡ và giúp ta thoát khỏi lưới tội xấu xa đó. Hôm nay tôi muốn chia sẻ với bạn về một vị Thánh đã được Chúa gọi mời, chiếu tỏa ánh sáng từ trong tội lỗi qua một câu chuyện và câu Lời Chúa:

Vị Thánh Là Ai?

Ngày kia một em bé được theo mẹ đi chợ. Từ nhà đến chợ, hai người phải đi qua một thánh đường nguy nga, to lớn. Em bé ngước mắt nhìn thánh đường, chợt em giơ tay chỉ cho mẹ và nói: "Mẹ xem kìa, những cửa kiếng màu bị đóng đầy bụi, xem thật dơ bẩn và không đẹp tí nào".
Bà mẹ không nói không rằng về nhận xét của con, nhưng tiếp tục nắm lấy tay dẫn em tiến vào bên trong nhà thờ. Tại đây, những cửa kiếng bên ngoài xem ra dơ bẩn, xấu xí lại trở nên sáng chói và rực rỡ nhiều màu sắc lộng lẫy.
Em bé ngạc nhiên mở to đôi mắt nhìn những cửa kiếng màu diễn tả nhiều hình ảnh đẹp mắt. Bỗng mắt em dừng lại ở cửa kiếng sau bàn thờ diễn tả hình của bốn thánh sử viết Phúc Âm trong lúc ánh mặt trời đang chiếu rọi qua. Em bé hỏi mẹ đó là những thánh nào và được mẹ giải thích vắn tắt về từng vị thánh.
Vài ngày sau, trong một lớp giáo lý, tình cờ giáo lý viên hỏi các em: "Này, trong các em có ai trả lời được: một vị thánh là ai?" Trước một câu hỏi có vẻ không có ý nghĩa, cả lớp giáo lý thinh lặng, chỉ có em bé được mẹ dẫn vào bên trong nhà thờ để nhìn ngắm các cửa kiếng giơ tay xin trả lời. Em nói: "Vị thánh là một người để cho ánh sáng mặt trời chiếu thấu qua".
Kinh nghiệm và câu trả lời của em bé trên có lẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn phần nào về cuộc đời của thánh Matthêu, vị thánh Giáo Hội mừng kính hôm nay, trước và sau khi được Ðức Giêsu kêu gọi, như được chính thánh nhân vắn tắt thuật lại như sau: Ði khỏi đấy, Ðức Giêsu thấy một người ngồi ở bàn thâu thuế, tên là Matthêu. Chúa bảo ông rằng: "Hãy theo Ta". Ông Matthêu liền đứng dậy và đi theo Chúa.
Một tiếng gọi và một hành động đáp trả được diễn tả vắn gọn trong những dòng trên đây có thể nói được chỉ là bề mặt của trận chiến nội tâm diễn ra từ lâu nơi ông Matthêu. Một trận chiến giằng co để suy tính thiệt hơn, để cân nhắc cái lợi và cái bất lợi, để đắn đo nhưng cái mình phải mất với những cái mình sẽ đạt được, khi ông bỏ mọi sự để theo Chúa:
- Ông phải mất một nghề hái ra bạc nhưng tìm được một số mệnh và sứ mệnh thật sự có giá trị vĩnh viễn.
- Ông phải mất một gia tài to lớn nhưng tìm lại được danh dự.
- Ông phải mất sự bảo đảm xây dựng trên của cải vật chất để đi theo Ðức Giêsu trong một cuộc hành trình dẫn đến sự sống mà trước đó ông chưa bao giờ mơ ước.
Về phần Ðức Giêsu, khi chọn lựa và kêu gọi ông Matthêu, một người hành nghề thâu thuế, bị các người đồng hương thời đó coi như là người phản quốc, nối giáo cho giặc, bóc lột đồng bào để làm lợi cho dân ngoại xâm, cũng như bị lên án là kẻ tội lỗi, biển thủ, gian lận và bị nhóm biệt phái kết án là kẻ tội lỗi, Ðức Giêsu không nhìn những lỗi lầm, những vết nhơ bên ngoài, nhưng Ngài nhìn sâu thẳm tận tâm hồn, nhìn tận bên trong và nhất là Ngài đã lấy ánh sáng của tình yêu thương, lòng nhân hậu, quảng đại và tha thứ của Thiên Chúa để chiếu sáng và chiếu thấu, biến ông Matthêu từ một người thâu thuế thành một tông đồ và một thánh sử viết Phúc Âm.
 (Nguồn: Lẽ sống)

"Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi." (Mt 9,13)
Lạy Chúa! Xin Chúa chiếu rọi ánh sáng vinh quang của Ngài trên con, để con biết tránh xa tội lỗi, sống tốt với tha nhân và nhiệt thành loan báo về con đường cứu độ của Ngài.

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Có Chúa ở cùng




Là con cái Chúa! Chúng ta không hề bị bỏ rơi dù trong hoàn cảnh nào. Vì thế chúng ta hãy luôn nhớ và cầu nguyện cùng Người trong những lúc ta vui, buồn hay gặp bất kì sự nguy hiểm, khó khăn nào bạn nhé! Hôm nay tôi muốn gửi đến bạn một câu chuyện và câu Lời Chúa nói về lòng nhân hậu và đầy yêu thương của Thiên Chúa:
Ôi Lạy Ðấng Tối Cao

Ðể nói lên tình yêu vô biên và mầu nhiệm của Thiên Chúa, người Hồi Giáo thường kể câu chuyện sau đây:
Một hôm, Ðấng Allah cho gọi một thiên sứ đến và sai xuống trần gian. Ngài truyền lệnh cho vị thiến sứ như sau: "Ngươi hãy xuống trần gian và đưa về đây người đàn bà góa có bốn đứa con thơ".
Vị thiên sứ ra đi. Ngài gặp ngay người đàn bà góa đang cho đứa con nhỏ nhất bú. Ngài hết nhìn người đàn bà với bốn đứa con dại, lại ngước mắt lên nhìn về Ðấng Allah như xin rút lại lệnh truyền. Làm sao có thể nhẫn tâm để tách biệt người mẹ với những đứa con thơ còn lại... Nhưng ánh mắt van xin của vị sứ thần đã không mảy may đánh động được Ðấng Allah. Cuối cùng, vị sứ thần đành phải vâng lệnh Ðấng Allah để cướp lấy người đàn bà khỏi đám con thơ và đưa về trời.
Hoàn thành công tác, nhưng xem chừng vị sứ thần không thể vui được. Vui thế nào được trước cảnh chia cách giữa mẹ và con. Thấy vị sứ thần buồn bã, Ðấng Allah mới cho gọi ngài lại và đưa ngài vào giữa sa mạc. Ðấng Allah chỉ cho vị sứ thần thấy một tảng đá lớn và bảo ngài hãy đập vỡ nó ra...
Tảng đá vừa vỡ ra, vị sứ thần ngạc nhiên vô cùng, vì từ trong đó, một con sâu nhỏ từ từ bò ra... Hiểu được ý nghĩa của cử chỉ ấy, vị sứ thần thốt lên: "Ôi lạy Ðấng tối cao, màu nhiệm thay công cuộc sáng tạo của Ngài. Với sự không ngoan thượng trí và tình yêu vô biên, Ngài đã không bỏ mặc một tạo vật nhỏ bé như con sâu kia, thì hẳn Ngài cũng sẽ không quên được bốn đứa bé mồ côi là con cái của Ngài".
Ðâu là hình ảnh chúng ta có về Chúa? Ngài là Thiên Chúa từ nhân, luôn tha thứ, Ngài là người Cha nhân hậu luôn yêu thương săn sóc cho từng đứa con, hay trái lại, Ngài chỉ là một ông thần độc ác mà vì sợ hãi chúng ta phải chạy đến để khỏi bị trừng phạt...?
(Nguồn: Lẽ sống)

“Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh.” (Lc 8,2)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Con cảm tạ Ngài đã che chở, giữ gìn con trong lúc con gặp nguy hiểm, khó khăn.
Xin cho con biết luôn nghĩ đến Ngài trong suốt đời sống của con. Amen!

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Tội





"Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều." (Lc 7,47)

Lạy Chúa! xin cho con biết nhận ra tội lỗi của mình, để từ đó con có thể sửa đổi chính mình mà sống tốt hơn với tha nhân. Xin cho anh chị em chúng con đều nhìn nhau bằng những ánh mắt thân thương, bằng những nụ cười thân thiết với tất cả lòng chân thành, để thù hận, ghen ghét, tội lỗi bị đẩy ra xa.

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Cần Lắm Những Tấm Lòng!




Trái tim con người vốn rất dạt dào tình cảm, nhưng do nhiều hoàn cảnh, nhiều lí do đã biến không ít trái tim trở nên vô cảm, thờ ơ trước những đau thương, mất mát, thiếu thốn đang hiện hữu xung quanh mình. Và cũng thật buồn cho những trái tim cứ chỉ biết nghĩ đến quyền lợi, lợi ích cho bản thân. Vì thế chúng ta hãy cố gắng sống thật xứng đáng với Chúa, với anh chị em, với tha nhân của mình bạn nhé! Mời bạn cùng chia sẻ cùng tôi câu chuyện và câu Lời Chúa này:

Căn Hầm Bí Mật

Một người hà tiện, bủn xỉn kia có thói quen giữ tất cả vàng bạc và những vật quý giá trong một chiếc hầm bí mật tự tay ông ta lén lút xây cất dưới nền nhà.
Một ngày kia, như thường lệ, ông ta lẻn xuống hầm để ngắm những vật quý, nâng niu những thỏi vàng và những dây chuyền, những cà rá nạm kim cương, hột xoàn to bằng những hạt đậu. Rủi thay, vì vô ý gài cửa không kỹ, nên bộ phận bí mật vụt bật lên đóng sầm chiếc cửa cực kì kiên cố lại, chắn lối ra duy nhất.
Dĩ nhiên không ai trong nhà biết về chiếc hầm bí mật. Vì thế, mọi người đã bỏ cuộc sau khi lục lạo tìm kiếm ông ta mọi nơi trong nhà cũng như mọi gốc cây, bụi kiểng ngoài vườn.
Sau một thời gian dài chờ đợi nhưng không nghe thấy tăm hơi của ông ta ở đâu, người ta quyết định bán căn nhà. Người chủ nhà mới có ý định sửa chữa lại một vài căn phòng của ngôi nhà và trong khi các người thợ nề đập một bức tường, người ta khám phá ra cánh cửa bí mật ăn thông xuống chiếc hầm. Khi những ngọn nến được thắp lên, người ta không khỏi sợ hãi thấy bộ xương của một người đang đang ngồi bên cạnh một chiếc bàn con với một số vàng bạc, kim cương bị quăng tung tóe xung quanh. Có dấu hiệu cho thấy là thậm chí người chết đã phải ăn một cây nến trước khi bị chết đói.
(Nguồn: Lẽ sống)
Sống trong xã hội đang rơi vào tình trạng khủng hoảng kinh tế như hiện nay thì sự chia sẻ cơm ăn áo mặc, giúp đỡ nhau càng quý trọng biết bao! Hơn hết những điều đó chính là mối dây liên đới để nối kết những con chiên lại với nhau trong lòng Hội Thánh. Và Thiên Chúa đã làm tấm gương sáng cho ta qua câu Lời Chúa dưới đây:
"Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: 'Đừng khóc nữa'." (Lc 7,13)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! cám ơn Người vẫn luôn ở bên con trong những lúc con gặp khó khăn yếu đuối trong cuộc sống. Xin cho con cũng biết chia sẻ những điều Chúa đã làm cho những anh chị em xung quanh con. Amen!

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Cây Thập Giá


Để cứu chuộc nhân loại Thiên Chúa Cha đã hy sinh ban Con Một của mình cho trần thế. Đấng phải chịu muôn vàn nổi đau đớn, phải vác lấy thập giá mà đền bù tội lỗi muôn dân. Phải chăng chúng ta cũng nên cất bước theo Người mà vác lấy thập giá cho mình cũng như cho người khác. Mời bạn cùng suy gẫm về câu chuyện và câu Lời Chúa dưới đây:

Quyển Sách Cao Siêu Nhất

Người ta thường mượn câu chuyện sau đây để nói đến tinh thần hy sinh, chấp nhận trong cuộc sống.
Có một người kia cứ phàn nàn trách Chúa vì đã gửi đến cho mình một thập giá quá nặng... Chúa bèn đưa người đó đến một cửa hàng có các thập giá đủ cỡ để người đó chọn lựa.
Người đó hăm hở bước vào cửa hàng và dựng cây thập giá của mình vào tường. Người đó tự nhủ trong lòng: "Ðây là chuyện cả đời người, ta phải hết sức cẩn thận".
Thế là anh ta đi rảo khắp hết mọi lối đi của cửa hàng và thử hết cây thập giá này đến cây thập giá khác. Nhưng không có một cây nào làm anh vừa lòng. Cây thì quá dài, cây thì quá ngắn. Cây thì quá nhẹ, cây thì quá nặng... Anh lại tiếp tục tìm kiếm. Cuối cùng, anh đã tìm được cây thập giá mà anh cho là ưng ý nhất. Anh mang đến với Chúa và nở nụ cười mãn nguyện: "Lạy Chúa, đây chính là cây thập giá mà con hằng tìm kiếm. Con xin vác lấy". Khi anh vừa hí hửng ra khỏi cửa hàng, thì Chúa mỉm cười nói với anh: "Ta rất vui mừng vì con đã chấp nhận cây thập giá. Ðây cũng chính là cây thập giá mà con đã vác vào và dựng ở tường của cửa hàng".
 Lễ Suy Tôn Thánh Giá, Giáo Hội mời gọi chúng ta đào sâu Mầu Nhiệm Thập Giá trong đời sống Ðức Tin của chúng ta. Thánh Gioan Maria Vianney, cha sở họ Ars bên Pháp, đã nói: "Thập giá là quyển sách cao siêu nhất... Chỉ có những ai yêu mến, nghiền ngẫm quyển sách này, những người đó mới thật sự là người thông thái".

"Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời". (Ga 3,16)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu! Chúa đã chịu mọi sự sỉ nhục, mọi đau khổ, chết treo lên cây thánh giá vì tội chúng con, thì xin Chúa hãy cho con biết ngắm nhìn Thánh giá mà xác tín vào Chúa và ăn năn thống hối mọi lỗi lầm mà con đã vấp phạm. Amen!

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Đừng xét đoán người khác



Có nhiếu lúc ta luôn soi mói về lỗi lầm của người khác nhưng không hề nhận ra rằng chính bản thân mình lại là người phạm lỗi nhiều hơn. Vì thế sự đố kị cùng lòng ghen ghét đã ngăn cách con người đến gần nhau. Chúng ta hãy cùng nhau suy xét lại chính mình qua câu chuyện và câu Lời Chúa sau đây:

Cái Này Của Tôi

Hai hiền nhân đã chung sống với nhau dưới một mái nhà trải qua nhiều năm tháng, nhưng không bao giờ họ lớn tiếng cãi vã nhau. Một hôm kia, một người có ý nghĩ ngộ nghĩnh. Ông bảo bạn:
"Ít ra là một lần, tôi muốn chúng ta phải cãi vã nhau, như chúng ta thấy thiên hạ thường làm".
Ông kia không khỏi ngạc nhiên về ý nghĩ kỳ lạ này, nhưng chiều bạn, ông ta hỡm hờ hỏi: "Cãi vã thế nào được, ít ra chúng ta phải tìm ra một việc gì chính đáng để cãi nhau chứ". Người có ý kiến phải cãi nhau đề nghị: "Này nhé, dễ lắm! Tôi để một viên đá ra giữa sân và quả quyết viên đá này là của tôi. Ông phải phùng mang trợn mắt, đỏ mặt tía tai và lớn tiếng cãi lại: làm gì có chuyện đó, viên gạch là của tôi. Rồi sau đó chúng ta cãi nhau".
Nói xong ông ta bèn ra đường và tìm một viên đá to, khệ nệ khiêng ra đặt ở giữa sân. Ông bạn kia bắt đầu ngay, ông ta lớn tiếng:
"Viên đá đó của tôi mà mắc mớ gì ông lại mang ra giữa sân". Ông kia cãi lại: "Viên đá này là của tôi. Tôi vừa tìm được ở ven đường. Bộ ông mù rồi sao mà không thấy?". Nghe nói thế, ông kia đáp:
"À phải rồi, viên đá đó ông tìm được thì đúng là của ông rồi. Vả lại tôi cũng không cần có đá để làm gì".
Nói xong, ông ta bỏ đi làm việc khác. Thế là ý định cãi nhau của hai người không được thành tựu như ý muốn.
(nguồn: Lẽ sống)

“Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” (Lc 6,27)


Cầu nguyện:
Lạy Chúa xin tha thứ cho con là kẻ tội lỗi, xin Chúa hãy đón nhận lấy con người thật của con!

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Tìm Đến Bình An





Để tâm hồn được bình an thanh thản thì có rất nhiều cách. Nhưng cách quan trọng hơn hết đó chính là lòng nhân từ, khoan dung và tha thứ. Khi không còn chấp nhất, ghen ghét, phiền muộn về bất công việc hay người nào thì lúc đó bạn đã được Chúa ban bình an:

Bình An Trong Tâm Hồn

Purna, một môn đệ của Ðức Thích Ca, xin thầy được phép đi đến Sronapa-Ranta, một vùng còn bán khai để tiếp tục tu luyện và truyền đạo. Nhân lời xin này, người ta ghi lại cuộc đối thoại giữa hai thầy trò như sau: Ðức Thích Ca cho biết ý kiến: "Nhân dân vùng Sronapa-Ranta còn rất man di. Họ nổi tiếng thô bạo và tàn ác. Bẩm tính của họ là hiếu chiến, thích gây sự, thích cãi vã, đánh nhau và làm hại kẻ khác. Lúc đến đó, nếu họ nghi kỵ con, dùng những lời thô bạo để nói xấu, mắng chửi và vu khống con, con sẽ nghĩ thế nào?". Purna thưa: "Nếu thật sự xảy ra như vậy, thì con nghĩ là: dân chúng tại đây thật tốt lành và thân thiện, vì họ chỉ lăng mạ con chứ không dùng vũ lực, không đánh đập hay ném đá con". Ðức Thích Ca tiếp lời: "Nhưng nếu họ hành hung và dùng đá ném con, thì con sẽ nghĩ thế nào?". Purna thưa: "Trong trường hợp đó, con vẫn nghĩ dân chúng vùng Sronapa-Ranta thật tốt lành và thân thiện, vì họ không cột con vào cột để đánh đòn và không dùng khí giới sắc bén để sát hại con".
Nghe môn đệ xác quyết như thế, Ðức Phật không khỏi ngạc nhiên; Ngài hỏi tiếp: "Nhưng nếu họ thật sự ra tay giết con, con nghĩ thế nào trước khi nhắm mắt lìa đời?". Không cần suy nghĩ lâu, Purna đáp: "Nếu họ hại đến tính mạng con, con vẫn nghĩ họ là những người tốt lành và thân thiện, vì họ muốn giải thoát con khỏi thân xác hay hư nát này". Nghe đến đây, Ðức Thích Ca bảo: "Purna, con đã tu tâm dưỡng tính đến nơi đến chốn để có được sự ôn hòa, kiên nhẫn hơn người. Thầy nghĩ con có thể sinh sống và truyền đạo cho dân Sronapa-Ranta. Hãy ra đi và giúp họ dần dần giải thoát khỏi bẩm tính hiếu chiến và bất nhân như chính con đã tự giải thoát mình khỏi những thiên kiến và những ý nghĩ hận thù, ghen ghét".
(Nguồn: Lẽ sống)
Giải thoát mình khỏi mọi thành kiến và hận thù bằng lòng khoan dung tha thứ để tìm lại sự bình an thì còn hạnh phúc nào bằng. Chúng ta hãy cùng nhau học hỏi lòng nhân hậu của Thiên Chúa là Cha giàu lòng nhân từ qua câu Lời Chúa dưới đây:
"Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ." (Lc 6,36)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin dạy con biết sống bao dung và yêu thương mọi người xung quanh con.

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Thiên Đàng Hay Hỏa Ngục



Bạn thân mến!
Người nghèo khó hay sang giàu cũng đều phải bước qua chung một cánh cửa khi muốn vào nước Thiên Đàng. Và đâu là chìa khóa để mở ra cánh cửa đó? Mời bạn hãy cùng tôi suy gẫm điều đó qua câu chuyện và câu Lời Chúa rất có ý nghĩa:

Bữa Ăn Thiên Ðàng Và Hỏa Ngục

Một ký giả kia được phép xuống hỏa ngục và lên thiên đàng để làm một bản phóng sự về đời sống của nhân dân tại đó. 
Sau một cuộc hành trình gay go, ký giả trên lọt được vào địa ngục đúng vào giờ ăn. Nhìn vào bàn ăn, anh ta không khỏi lấy làm lạ khi thấy trưng bày toàn sơn hào hải vị đang bốc khói hương ngào ngạt làm anh ta không khỏi nuốt nước bọt.
Nhưng lúc các kiều dân địa ngục tiến vào phòng ăn, chàng ta lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy họ ốm o gầy mòn, chỉ còn da bọc xương, vài người đi không muốn nổi. Sự kinh ngạc tan biến khi chàng phóng viên chứng kiến cảnh họ dùng bữa. Vì muỗng nĩa rất dài buộc dính vào đôi tay không cho phép họ đưa thức ăn vào miệng, nên dù họ có cố gắng thế nào đi nữa, thức ăn chỉ đổ tháo ra đầy bàn hay rơi tung tóe xuống mặt đất. Tệ hại hơn là cảnh họ tranh giành nhau: vài người dùng muỗng nĩa để thay vì đưa thức ăn vào miệng, lại biến chúng thành những khí giới đập đánh nhau. Thật là một bãi chiến trường. Khi chuông báo giờ ăn đã mãn, họ buồn phiền rời phòng ăn, dạ dày vẫn trống rỗng.
Quá sợ hãi, chàng ký giả lập tức từ giã địa ngục để tiếp tục lên phóng sự trên thiên đàng. Ðến nơi cũng đúng vào giờ cơm. Bàn ăn cũng trưng bày những thức ăn ngon miệng. Quan sát nhân dân, chàng ta thấy ai nấy đều phương phi, khỏe mạnh, tuy đôi tay họ cũng được gắn chặt những muỗng nĩa rất dài. Có khác là thay vì họ cố gắng đưa thức ăn vào miệng mình, họ lại dùng muỗng nĩa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn vang lên những giọng nói cười vui, thỏa mãn.
Kết thúc bài phóng sự tường trình về những điều mắt thấy tai nghe, chàng ký giả viết: Ích kỷ và vị tha là hai điểm khác biệt giữa địa ngục và thiên đàng.
(Nguồn: Lẽ sống)
Vào nước Thiên đàng hay hỏa ngục đó là do cách sống của mỗi người chúng ta. Ta có thể là những người nghèo khổ về vật chất nhưng lại có lòng vị tha, nhân ái thì tốt hơn nhiều so với những người giàu có nhưng ích kỉ, hẹp hồi:
"Phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo khó, nhưng khốn cho các ngươi là kẻ giàu có." (Lc 6,20.24)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho con biết tìm đến với bữa ăn đời đời bên Chúa. 

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Cầu Nguyện



Bạn thân mến!
Trước khi làm một việc gì quan trọng bạn có thường dành thời gian để cầu nguyện, phó thác cho Chúa không? Phần lớn chúng ta thường tự quyết định những việc mình làm mà không cần đến ý muốn của Chúa, bởi thế mà cũng không ít trường hợp ta bị lầm đường lạc hướng. Hôm nay, tôi đã đọc được câu chuyện và câu Lời Chúa rất hay muốn chia sẻ cùng bạn:

Lạc Hướng

Mỗi năm có đến hàng trăm con cá voi bơi vào bờ biển và bị mắc cạn. Nếu được kéo ra biển, chúng lại tự ý bơi trở vào bờ nữa mà không ai hay biết lý do tại sao... Hiện tượng này đã xảy ra từ nhiều thế kỷ và bao nhiêu giả thuyết đã được đưa ra.
Mới đây, trong tạp chí New Scientist, một nữ bác sĩ thuộc trường đại học Cambridge bên Anh Quốc đã nghiên cứu trên 3,000 hồ sơ ở bảo tàng viện Anh Quốc và đưa ra kết luận rằng: tất cả các giống vật sống ở đại dương như cá heo, cá voi đều tự ý làm cho mình mắc cạn trên khắp thế giới. Có thể nói đây là một loại tự sát của thú vật.
Nữ bác sĩ nói trên cho rằng cá voi bơi vào bờ vì chúng đã sử dụng địa từ trường của trái đất như một thứ bản đồ. Bà giải thích rằng cá voi không sử dụng sự chỉ hướng rộng rãi trên mặt đất như ta sử dụng đại bàn, nhưng chúng chỉ dùng những sự khác biệt tương đối nhỏ trong từng vùng hoàn toàn địa phương. Chúng bơi vào bờ vì không phải chúng đi tìm bờ biển hay muốn tự sát, nhưng cũng giống như người đọc sai hải đồ, nhắm hướng này nhưng lại ra hướng khác.
Những chú cá voi mắc cạn hằng năm trong bờ chắc chắn không phải là những con thú đã quyết chí đi tìm cái chết. Bản năng sinh tồn, ước muốn sinh tồn có nơi con người cũng như súc vật. Chúng đi tìm sự sống nhưng đã lạc hướng.
Cũng thế, không có người nào tự tử vì chính cái chết cả. Quả cái chết ấy, người ta vẫn còn ước muốn được giải thoát. Do đó, tìm giải thoát cũng là ước muốn được sống.
Tất cả chúng ta ai cũng khao khát sự sống. Thế nhưng, lắm khi chúng ta lầm đường lạc lối. Cũng như người thủy thủ đọc sai hải bàn, cũng như người phi công đọc sai bản đồ, chúng ta đọc sai những bản chỉ dẫn đi tìm sự sống của chúng ta. Những ảo ảnh và phù phiếm của cuộc sống lôi kéo chúng ta đến những bóng mờ của chết chóc mà chúng ta không hay biết. Khi chợt tỉnh, thấy mình mắc cạn như những chú cá voi thì đã quá muộn. Chúa Giêsu chính là Ðường Ði của chúng ta. Chỉ có Ngài mới dẫn đưa chúng ta đến Sự Sống đích thực.
(Nguồn: Lẽ sống)

"Suốt đêm, Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Người gọi và chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ." (Lc 6,12-13)

Lạy Chúa! Xin hãy luôn nâng đỡ và ở bên trong từng hành động của con, xin cho con ý thức được ơn gọi mà Chúa trao ban và xin cho con biết cầu nguyện với Chúa nhiều hơn trong những lúc con vui mừng hay đau khổ. Amen!

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Từ bỏ để đón nhận

Bạn thân mến!
Có những ơn lành Chúa ban cho ta rất ngọt ngào, nhưng cũng có đôi khi đó chính là những thử thách trong đời sống. Vì chỉ khi nào ta dám từ bỏ tất cả để cảm nhận, lắng nghe tiếng gọi của Người thì ta mới tìm được hạnh phúc trọn vẹn. Mời bạn cùng suy gẫm về những hồng ân của Thiên Chúa qua câu chuyện nhỏ và 1 câu lời Chúa:
Hãy Ðếm Những Vì Sao!

Trong cuốn truyện thuộc loại tự thuật, một người cha ghi lại câu chuyện và những ý nghĩ sau đây:
Một đêm kia, trong lúc đang đọc báo, tôi nghe đứa con gái bé nhỏ của tôi bảo: "Bố ơi, con sẽ đếm xem trên trời có mấy ngôi sao". Sau đó, tôi nghe giọng nói êm đềm, dễ mến của con tôi bắt đầu đếm: 1, 2, 3, 4... rồi tôi chú tâm vào việc đọc báo, không còn để ý đến những tiếng đếm của nó nữa. Ðến khi đọc xong bài báo, tôi chú ý lắng tai và nghe tiếng đứa con gái tôi vẫn tiếp tục đếm: 223, 224. Ðếm đến đây nó ngừng lại quay sang tôi bảo: "Bố ơi, con không dè trên trời có nhiều sao đến thế".
Nghe con bình luận như trên, tôi chợt nhớ: Thỉnh thoảng tôi cũng thầm nói với Chúa: "Chúa ơi, để con thử đếm xem con đã nhận lãnh bao nhiêu ơn lành Chúa ban". Và càng đếm hình như trái tim tôi càng cảm thấy thổn thức, không phải vì âu sầu nhưng vì bị nhiều hồng ân đè nặng. Và tôi cũng thường bật lên lời bình luận như đứa con gái của tôi: "Lạy Chúa, con không dè đời con có nhiều ơn Chúa đến thế!"
Một trang nhật ký kia cũng mang một nội dung tương tự như những tư tưởng trên: Nếu có ai đưa tôi một đĩa đầy cát và bảo tôi tìm những mảnh sắt bé nhỏ nằm lẫn lộn trên cát, thì với đôi mắt và những ngón tay, tôi khó có lòng tìm ra được những mảnh sắt ấy. Nhưng với một thỏi nam châm tôi có thể dễ dàng và mau lẹ hút ra những vụn sắt nhỏ li ti trộn lẫn trong cát.
Một trái tim vô ân có thể so sánh với đôi mắt trần và những ngón tay vụng về của tôi mò mẫm trên đống cát, không tìm ra những ơn lành Thiên Chúa ban. Nhưng với một trái tim biết ơn, có thể so sánh với một thỏi nam châm, tôi có thể lướt nhanh qua mỗi giây phút của một ngày sống và khám phá ra nhiều hồng ân của Thiên Chúa, với một sự khác biệt là những mảnh sắt nhỏ trong đống cát của Thiên Chúa là những vật quý giá hơn vàng.
Nhiều người sống hời hợt nên thấy cuộc đời cũng như những biến cố xảy ra hằng ngày và những cảnh vật chung quanh mang toàn đen tối và vô giá trị như đất cát. Nhưng với những người sống có chiều sâu, các biến cố, những vật chung quanh, dầu tầm thường nhỏ bé đến đâu cũng là dịp để họ suy niệm và dâng lời cảm tạ: Một nụ hoa hồng chớm nở, những tia nắng trinh nguyên của một buổi sáng đẹp trời, một cái bắt tay thông cảm, một cử chỉ tha thứ, một sự giúp đỡ nho nhỏ.
 (Nguồn: Lẽ sống)
Được làm môn đệ Chúa, đó chính là hồng ân quý trọng nhất của người Kitô hữu. Vì thế ta còn chần chừ gì nữa mà không dám can đảm từ bỏ những gì mình đang có để bước theo Người.
"Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được." (Lc 14,33)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin tha thứ cho con là kẻ nhút nhát, không dám từ bỏ những vướng bận của dòng đời mà bước theo Chúa.

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Hòa bình cho thế giới




Trong cuộc sống hiện đại ngày hôm nay, mâu thuẫn, xung đột, bất hòa ngày càng xảy ra nghiêm trọng hơn. 
Vì thế là một con chiên dưới sự dẫn dắt của người mẹ là Giáo hội, chúng ta hãy hưởng ứng ngày câu nguyện cho hòa bình thế giới bằng những việc làm xác thực như ăn chay, hãm mình, lắng đọng tâm hồn và làm nhiều việc lành hơn.

Lời Chúa:
" Chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người: đó là một con người, Đức Kitô Giêsu." (1Tm 2:5)

Cầu nguyện:
 Lạy Chúa! Xin cho chúng con có biết quan tâm, nhường nhịn, tha thứ và sẵn sàng chia sẻ với nhau, để những hận thù, tranh chấp được thay thế bằng tình yêu thương, sự đồng cảm hầu góp phần làm nên hòa bình cho thế giới trong cùng một Chúa là cha trên trời. Amen.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Tình Yêu Mến

Là người Kitô hữu, tất cả chúng ta đều khao khát muốn nhìn thấy dung nhan Thiên Chúa. Nhưng những của cải vật chất, lo toan, vướng bận trong đời sống đã khiến ta không nhìn thấy được Người. Hôm nay tôi đã đọc được một câu chuyện rất hay và nó đã làm tôi nhớ đến một câu Lời Chúa, mời bạn chia sẻ cùng tôi:
Cái Tách Thân Thương

"Có một vị ẩn sĩ nọ được nhìn thấy Chúa, nhưng không bao giờ đạt được ước nguyện. Vẫn còn một cái gì vướng mắc trong cái nhìn khiến ông không thể nào nhìn thấy Chúa được. Càng cố gắng đọc kinh cầu nguyện bao nhiêu, càng ăn chay hãm mình bao nhiêu, ông càng thất vọng bấy nhiêu. Ông vẫn không hiểu đâu là chướng ngại khiến ông không thể trông thấy Chúa được.
Thế rồi, một buổi sáng nọ, khi vừa ra khỏi giường, ông bỗng reo hò sung sướng, thì ra ông đã tìm ra lý do. Ðó là một cái tách uống nước nhỏ, nhưng rất đẹp mà gia đình đã tặng cho ông. Ðây là kỉ niệm duy nhất của gia đình mà ông cố gắng gìn giữ như một báu vật. Và dĩ nhiên, đây cũng là của cải trần thế duy nhất mà ông còn bám víu vào. 
Không một chút do dự luyến tiếc, vị ẩn sĩ cầm lấy chiếc tách thân yêu ném xuống nền nhà: Từng mảnh vụn vỡ ra, từng luyến tiếc tan vỡ...
Vị ẩn sĩ ngước nhìn lên, và sáng hôm sau ông đã nhìn thấy Chúa".
(Nguồn: Lẽ sống)
Vị ẩn sĩ trong câu chuyện trên đã nhìn thấy Chúa khi ông ta từ bỏ đi những luyến tiếc, vướng bận trong đời thường. Chúng ta hãy cùng làm theo ông để được nhìn thấy Chúa, để thể hiện tình yêu mến của mình đối với Người một cách trọn vẹn nhất, cũng giống như câu Lời Chúa này vậy:

"Thầy biết con mến thầy" (Ga 21,17)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin cho con biết làm những việc làm tốt cho tha nhân để thể hiện tình yêu mến Chúa hơn là những lời nói trên môi miệng con. Amen.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

Ra khơi với Đức Kitô



Là con người, ai cũng phải có lần phải vấp phạm, sa ngã trước những cám dỗ trong cuộc sống, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn tha thứ và yêu thương chúng ta không ngừng, Người không hề chấp nhất tội lỗi ta đã phạm mà lại nâng đỡ, ban phát thật nhiều cho ta. Mời bạn cùng tôi suy ngẫm về câu chuyện và câu Lời Chúa dưới đây nhé.
Người Ta Không Thể Ăn Cắp Mặt Trăng
Ryuokan là một Thiền sư sống một cuộc đời đơn giản nhất ttrong một căn lều nhỏ dưới chân một hòn núi.
Một buổi chiều, một tên trộm viếng lều của Ryuokan lục soát lấy đồ.
Ryuokan về bắt gặp hắn đang lục soát nói:
“Có lẽ anh từ xa đến đây để viếng tôi. Vô lẽ anh trở về tay không sao. Hãy lấy quần áo của tôi để làm một món quà “.
Tên trộm ngạc nhiên. Hắn lấy quần áo của Ryuokan rồi tẩu thoát. Ryuokan ngồi trần truồng, ngước mắt nhìn trăng thơ mộng:
“Hỡi người bạn nghèo khổ! Ước gì ta có thể cho anh mặt trăng đẹp này “.

(Nguồn: Góp nhặt cát đá)
Giữa con người với con người còn có sự khoan dung, yêu thương nhau thì Thiên Chúa còn đối với ta hơn thế gấp trăm ngàn lần, Người luôn hướng dẫn ta đường tìm đến sự sống đời đời:
"Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới." (Lc 5,5)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin dạy cho con biết sẵn sàng ra khơi bất cứ lúc nào Chúa muốn. Xin ban cho con một đức tin kiên vững vào mọi sự mặc khải của Người. Amen!

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Người là Đấng Thánh




Bạn thân mến!
Ngày hôm nay những dấu chỉ, phép lạ về quyền năng của Chúa Giêsu vẫn còn tồn tại luôn mãi trong đời sống đức tin của người Kitô hữu chúng ta. Và những dấu chỉ đó cũng đã được thể hiện rõ nét qua câu chuyện và câu Lời Chúa dưới đây:

Phục Sinh

Một linh mục Brazil thuật lại một kinh nghiệm Phục Sinh của mình như sau: "Mỗi ngày, khi đi ngang qua một con đường ở Rio de Janeiro, tôi đều thấy một người đàn ông còn trẻ ngồi dựa lưng vào tường, chìa tay xin ăn. Ông ta không đi được vì đôi chân bị tật. Vì qua lại khá thường, nên sự hiện diện và số phận của người ăn xin què quặt không làm tôi bận tâm suy nghĩ: thế nào là không đi được".
Nhưng một ngày kia, số phận của ông ta bỗng đánh động tâm hồn tôi mãnh liệt. Nhất là khi dừng lại đằng xa quan sát tôi thấy có bao nhiêu người đi ngang qua mà hình như không trông thấy ông. Tôi quyết định đến nói chuyện và hỏi ông: "Ông có thể đứng dậy được không? Ông có muốn đi không?". Ông ta đưa cặp mắt mệt mỏi nhìn tôi dò xét và khi đọc được sự thành thật trên khuôn mặt của tôi, ông ta nói: "Tôi luôn luôn hy vọng là một ngày nào đó cuộc đời tôi sẽ đổi mới. Dĩ nhiên tôi sẽ đi được nhưng chi phí mua sắm những dụng cụ quá đắt làm sao tôi với tới. Vì thế không còn cách nào hơn là đành quên giấc mơ có thể đi được".
Nghe xong tâm sự của ông, tôi xiết chặt tay ông giã từ và hứa: "Một ngày gần đây, giấc mơ của ông sẽ thành sự thật".
Trong bài giảng thánh lễ Chúa Nhật sau đó, tôi thuật về số phận của ông ăn mày và đề nghị cộng đoàn hãy làm một cái gì để giúp ông ta. Một cuộc lạc quyên được tổ chức và tôi vui mừng khi thấy số tiền quyên góp được vượt quá chi phí của cặp nạn và đôi chân nhân tạo. Người hành khất càng hân hoan hơn khi tôi báo tin mừng: ông được chuyên chở ngay đến một bệnh viện đặc biệt và trong những tuần lễ kế tiếp, ông cố gắng tập đi đứng một mình.
Lễ Phục Sinh đến. Tôi đi mời ông dự lễ và dành cho ông một chỗ đặc biệt gần bàn thờ. Trong bài giảng hôm ấy, tôi lại đề cập về ông đại ý như sau: "Chúa Giêsu đã Phục Sinh để sống một cuộc sống mới. Ngài sẵn sàng ban cho chúng ta thông phần vào khả năng trao tặng nhau những cuộc sống mới. Nhờ lòng hảo tâm của anh chị em, ông bạn của chúng ta đã được ban cho một cuộc sống mới". Nói đến đây, tôi mời ông đứng dậy để giới thiệu ông với cộng đoàn mà kể từ nay ông đã trở nên một phần tử. Ông đứng dậy và chống nạng đi trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy bầu khí nhà thờ lúc ấy tràn đầy sức sống".
(Nguồn: Lẽ sống)
Không có việc gì là Thiên Chúa không làm được bởi vì Người chính là Đấng Thánh, câu chuyện trên đây cho thấy quyền năng của Người đã tác động lên Giáo hội để cùng dựng xây, chia sẻ và đem lại hạnh phúc cho con người:
"Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Thiên Chúa." (Lc 4,34)

Lạy Chúa! Xin hãy tác động lên con mọi ý muốn của Người, để con có thể làm cho nhiều người được biết về quyền năng và tình yêu thương lớn lao của Người dành cho chúng con. Amen!

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Giáo xứ Cái Bè: Thánh Lễ Thêm Sức 01.09.2013

Giáo xứ Cái Bè vào lúc 9g15 sáng ngày 01.09.2013, một bầu khí thật vui tươi và tràn đầy ơn Chúa Thánh Thần. Đức Cha Phaolô, Giám mục Giáo phận Mỹ Tho đã đến viếng thăm Mục vụ và ban Bí Tích Thêm Sức cho 34 em trong Giáo xứ.

Đặc biệt là ngoài Cha sở Bênêđictô Nguyễn Công Tuyển còn có thêm 5 Cha cùng đồng tế dâng Thánh lễ này, trong đó có Cha Quản hạt Đôminicô Phạm Văn Khâm, Cha Antôn Nguyễn Ngô Tri, Cha Phêrô Dương Trọng Thiện, Cha Phanxicô Trương Quí Vinh và Cha Gioanbaotixita Nguyễn Nhựt Cương cùng 3 thầy đại chủng sinh tham dự Thánh lễ.

Trong ngày lễ trọng đại này Đức Cha Phaolô đã giúp cho giáo dân và nhất là các em được lãnh nhận Bí tích Thêm Sức hiểu sâu hơn về nghi thức xức dầu Thánh, một ấn tín của Chúa Thánh Thần. Đức Cha còn cũng cố thêm đức tin cho giáo dân qua việc xúc tiến Truyền giáo ở các vùng xa xôi, khó khăn như Giáo xứ Tân Phong.Và một điều mà tất cả bà con giáo dân tham dự Thánh lễ đều vui mừng đó là sự khen ngợi một bầu khí mới, một bầu khí tươi vui gần gũi khi Ngài đến với giáo xứ Cái Bè.

Trong suốt chặng đường dài 144 năm thành lập giáo xứ Cái Bè và ngôi Thánh Đường được 84 năm, đây là lần đầu tiên các em ca đoàn thiếu nhi của giáo xứ được hát lễ Thêm Sức để hiệp dâng lời cầu nguyện cho các anh chị của mình.Và thật bất ngờ, với tiếng hát nhỏ bé, ngây thơ của các em Thánh lễ được diễn ra
 thêm phần sốt sắn hơn.

Sau Thánh lễ các em chụp hình lưu niệm chung với Đức Cha Phaolô cùng Quý cha, Quý thầy và Quí dì rồi có bữa tiệc nhỏ tại nhà xứ Giáo xứ Cái Bè.

Nhóm MVTT Giáo xứ Cái Bè