Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Cho con nên sạch trong!

Thứ Sáu Tuần XII Mùa Thường Niên
Bạn thân mến!
Là con người chắc hẳn rằng ai cũng sợ mình vướng vào những căn bệnh nan y vô phương cứu chữa. Đó là những căn bệnh làm thể xác chúng ta đau đớn dần cho đến chết. Nhưng, đối với người Kitô hữu chúng ta thì căn bệnh về tâm hồn càng đau khổ gấp ngàn lần hơn. Nó làm chúng ta mất đi niềm tin vào Chúa, sẵn sàng bỏ Chúa và dễ dàng phạm tội. Vì thế, chúng ta hãy luôn củng cố đức tin của mình qua việc thường xuyên chạy đến với Chúa trước bàn giải tội để Chúa thánh hóa và sửa chữa lỗi lầm của chúng ta:
Lời Chúa: 
 Mt 8,1-4
 Khi Chúa Giêsu ở trên núi xuống, đám đông dân chúng theo Người.  Có một người cùi đến lạy Người mà thưa rằng: "Lạy Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa tôi được sạch".  Chúa Giêsu giơ tay ra chạm đến anh ta và phán: "Ta muốn. Anh hãy lành bệnh". Tức thì anh ta liền lành khỏi bệnh phong cùi.  Chúa Giêsu phán bảo anh ta: "Hãy ý tứ, đừng nói với ai. Hãy đi trình diện với tư tế và dâng của lễ theo luật Môsê để minh chứng cho họ biết".
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Tất cả những gì con đang có đều do nguồn ân ban của Chúa. Con xin phó thác tất cả hết cho Chúa kể cả những tâm tư, nỗi vui buồn và mọi bệnh tật trong tâm hồn con. Xin Chúa hãy thương đón nhận và chữa lành hồn xác con. Amen!
                  

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Hoa nào quả nấy!



Bạn thân mến!
Bản chất con người chúng ta ai cũng có lúc gặp phải yếu mềm, sa ngã hay bất lực với cuộc sống hiện tại. Những lúc đó ngoài ý chí của bản thân ta cần thêm nguồn trợ lực của Thiên Chúa rất nhiều để sống tốt một đời sống của một Kitô hữu thực thụ, để tích góp hoa quả đời sau cho mình. Nhưng, chúng ta cũng đừng quá tự hào vì mình đã rất siêng năng đi lễ, đọc kinh, lãnh nhận các bí tích một cách đều đặn hay năng tham gia các phong trào, hoạt động công giáo. Vì tất cả những điều đó chỉ tạo thành hoa thơm trái ngọt khi chúng ta biết đặt trọn tâm tình và lòng thành tín mình vào Chúa. Còn ngược lại, tất cả sẽ trở nên vô ích khi chúng ta làm chỉ với hình thức, làm chỉ để cho người khác thấy. Cũng như câu lời Chúa của ngày thứ 4 tuần 12 mùa thường niên năm nay đã nhắc nhở cho chúng ta về điều đó:
Lời Chúa:
          "Cây tốt thì sinh trái tốt, còn cây xấu thì sinh trái xấu." (Mt 7,17)
Mời bạn cùng đọc câu chuyện minh họa dưới đây để chúng ta cùng rút ra những bài học cho bản thân mình nhé:
Lòng Tham Không Ðáy

Hôm ấy, trời vừa rạng đông, một ông hoàng nói với tên đầy tớ: "Xem chừng anh mơ ước giàu lắm. Vậy từ giờ này cho tới lúc mặt trời lặn, anh có sức ngần nào thì cứ chạy. Tất cả những ruộng vườn anh chạy vòng quanh được, tôi vui lòng nhường lại cho anh hết".
Sướng quá! Cha chết sống lại cũng không bằng.
Tức thì chàng cắm đầu chạy, chạy vùn vụt như Hạng Vũ trên lưng con ngựa Ô-Truy. Chín mười tiếng đồng hồ qua, chàng làm chủ được mấy cánh đồng bao la mù mịt. Chàng vừa dừng chân, thì một khu rừng mơn mởn hiện ra trước mắt cám dỗ chàng. Không kịp thở, chàng lại cắm đầu chạy tiếp, chạy một vòng dài nữa.
Vừa dừng chân, lại một hồ cá mênh mông, với mặt nước trong ngần, huyền ảo phản chiếu ánh mặt trời đã xế chiều. Lại một vòng nữa... Sau cùng, màn đêm đã phủ xuống trên nẻo đường đi. Chàng hổn hển quay bước trở về nhà, để làm bậc tỉ phú với "Ruộng vườn mặc sức chim bay, biển hồ lai láng mặc bầy cá đua".
Nhưng vừa bước chân qua ngưỡng cửa, chàng ngã lăn xuống đất bất tỉnh. Vợ con vội vàng thuốc thang săn sóc... Nhưng vô hiệu. Nhà tỉ phú đã trút linh hồn sau một ngày dài lao lực quá sức. Người ta đào cho chàng một chỗ nghỉ trong lòng địa cầu, vừa dài vừa rộng, nhưng không quá ba tấc đất.
Ðiểm qua những câu chuyện cổ kim về lòng tham, chúng ta rút ra được bài học gì?... Chắc có người tự hỏi: sống trong thời củi quế gạo châu, chạy ăn từng bữa này làm gì có nhiều của mà tham với lam. Như những anh ăn mày cũng gắn bó với manh chiếu rách, với chiếc áo tơi đến độ có thể "ăn thua đủ" với những ai đánh cắp.
Lòng tham không cần bị nhiều cám dỗ mới nổi tính tham. Vì thế đức tính đầu tiên chúng ta cần phải tập là tinh thần từ bỏ, dùng của cải như những phương tiện chứ không phải như mục đích. Bước thứ hai là tập cho có quan niệm: chúng ta chỉ là những người quản lý chứ không phải là chủ nhân những của cải vật chất và có như thế chúng ta mới dễ dàng tiến thêm bước thứ ba: sẵn sàng chia sẻ với những người cần thiết hơn. Không cần phải đợi có tiền muôn bạc vạn mới chia sẻ. Hạt muối cắn hai mới thật sự sưởi ấm lòng người và công đức trước mặt Thiên Chúa.
                                                                                                                              (Nguồn: Lẽ Sống)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Xin giúp chúng con biết trồng những cây có hoa quả của lòng bác ái, yêu thương,của lòng biết ơn kính trọng, của các nhân đức, của tính không tham lam ích kỉ, của lòng khoan dung tha thứ. Amen!

Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

Thứ Tha!



Bạn thân mến!
Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta trải qua biết bao nhiêu là cảm xúc: hỷ, nộ, ái, ố.... Có những cảm xúc là tâm hồn ta thanh thản, nhẹ nhàng. Nhưng, cũng không ít cảm xúc làm ta buồn bực, khó chịu với những thứ xung quanh. Trên hết, đó là lòng hận thù, sự oán ghét một ai đó hay một việc gì đó. Bởi thế nên Thiên Chúa là Cha giàu tình yêu thương và lòng thương xót đã không muốn con cái Người phải gánh lấy những đau khổ của lòng thù hận. Người đã mời gọi chúng ta phải biết sống tha thứ và sẻ chia với người ta ghen ghét. Điều đó còn quan trọng hơn việc chuẩn bị của lễ sang trọng tiến dâng lên Người. Vì không của lễ nào quý giá bằng tâm hồn trong sạch của chúng ta. Mời bạn cùng đến với câu chuyện nhỏ và Lời Chúa sau đây để cùng cảm nghiệm và suy ngẫm về lòng tha thứ của bản thân mình nhé!
Câu chuyện minh họa:
Một Cách Trả Thù

Những người thổ dân Nam Phi thường đề cao sự tha thứ bằng câu chuyện sau đây:
Có hai người thổ dân rất thù ghét nhau. Một ngày kia, một trong hai người gặp cô gái nhỏ của kẻ thù mình trong rừng. Hắn đã bắt lấy cô gái và lấy dao chặt đứt hai ngón tay của cô bé. Cô bé vừa chạy về vừa khóc lóc đau đớn, còn tên hung thủ thì vừa đi vừa đắc trí hô lớn: "Ta đã trả thù được rồi".
Mười mấy năm sau, cô bé đáng thương ấy đã lớn lên rồi có gia đình. Một hôm, có một người ăn xin đến gõ cửa nhà cô. Cô nhận ra tức khắc người hành khất chính là kẻ đã chặt tay cô cách đây mười mấy năm. Không một chút oán hờn, không một lời trả đũa, cô vội vàng vào nhà và mang thức ăn ra hầu hạ cho kẻ đã từng hành hạ mình. Khi người hành khất đã ăn no rồi, người đàn bà liền đưa bàn tay cụt mất hai ngón cho ông ta xem và nói: "Tôi cũng đã trả được thù rồi".
"Lấy ân trả oán": đó phải là phương châm hành động của người Kitô chúng ta. Không có cách trả thù nào cao quý hơn bằng yêu thương, tha thứ cho chính kẻ thù. Nói như thánh Phaolô, chúng ta không mắc nợ với nhau đều gì ngoài tình thương mến.
Chỉ có tình thương, chỉ có lòng tha thứ mới có thể tiêu diệt được hận thù, lấy bạo động để tiêu diệt bạo động: con người chỉ đổ thêm dầu vào hận thù và bạo động mà thôi.
Cuộc cách mạng bạo động và đẫm máu nào cũng chỉ mang lại tang thương, chết chóc và không biết bao nhiêu hệ lụy khổ đau khác.
Chỉ có một cuộc cách mạng duy nhất có thể cứu vãn được nhân loại: đó là cuộc cách mạng mà Chúa Giêsu đã đề ra. Chỉ có cuộc cách mạng tình thương ấy mới có thể tiêu diệt được hận thù. Ðó là cuộc cách mạng mà người Kitô chúng ta cần phải đeo đuổi mỗi ngày. Thay vì tiêu diệt kẻ thù, chúng ta hãy tiêu diệt chính sự thù hận trong tâm hồn chúng ta.
                                                                                                                                 (Nguồn: Lẽ Sống)
Lời Chúa:
"Hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ." (Mt 5,24)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Chúa biết rõ thân phận yếu hèn của con, Chúa biết rõ tất cả những lỗi lầm thiếu sót của con, Chúa biết rõ sự ghen ghét, hận thù và lòng ích kỉ trong con. Xin Chúa hãy thánh hóa và tẩy rửa tâm hồn con, cho con biết sống quảng đại và thứ tha nhiều hơn để làm thành của lễ vẹn tuyền dâng lên Chúa. Amen!